Hồi đó cũng như bao người phụ nữ khác, ai cũng mong muốn mình được làm mẹ và tôi cũng thế. Tôi lấy chồng năm 2011 thì đến đầu năm 2012 vợ chồng tôi vui mừng khi cầm trên tay que thử thai với kết quả là 2 vạch. Trời đất như nở hoa với vợ chồng tôi vì ngày đó tôi biết mình có thai đứa con bé bỏng đang hình thành trong cơ thể của mình. Khỏi phải nói tôi và gia đình vui như thế nào, rồi từ ngày đó mọi chế độ ăn, ngủ và nghỉ đều được chồng tôi vạch ra để giúp tôi có thai kỳ khỏe mạnh.
Nhưng trớ trêu thay từ tháng quá trình làm mẹ của tôi vất vả quá phải không? Bởi khi thai được hơn 5 tuần hai vợ chồng tôi đi siêu âm thì nhận đc cái lắc đầu và gương mặt lạnh lẽo của bác sỹ và thông báo thai bị chết lưu. Tôi như muốn ngã khụy ngã khụy trc câu nói của bác sỹ. Đầu tôi như quay cuồng và trống rỗng. Tôi hỏi bác sỹ lý do vì sao thai chết lưu thì bác sỹ chỉ nói cái này do nhiều nguyên nhân chứ không phải là một nguyên nhân nào đó và khuyên tôi nên cho cái thai ra càng sớm càng tốt. Nhưng tôi không tin nổi điều đó. Rời khỏi phòng khám sản khoa ấy hai vợ chồng tôi vào thành phố đến thẳng Bệnh Viện Bà Mẹ và Trẻ Em Tỉnh Hải Dương để khám bởi chúng tôi hi vọng rằng có thể ở phòng khám kia đã cho kết quả sai sót. Đến lượt tôi vào khám vẫn là thế, vẫn là sự im lặng, gương mặt trầm ngâm, cái lắc đầu không muốn nói nhưng tôi hiểu trong đầu ông ấy đang nghĩ gì. Và tôi cũng biết được câu trả lời. Nước mắt lăn chảy dài trên mặt, mấm chặt môi để không muốn mình phải bật khóc. Rồi ông bác sỹ ấy vẫn nhẹ nhàng thông báo thai chết lưu cháu nên ra kia làm thủ tục để làm thủ thuật. Khi ấy tôi không nói gì mà mở cửa ra ngoài, nhìn thấy chồng mình với gương mặt bơ phờ và hốc hác , đôi mắt đỏ hoe. Khi ấy tôi đã không cầm được lòng mình mà lao đến ôm chầm lấy anh và khóc lóc như một đứa con nít muốn rũ bỏ mọi thứ để vơi hết nỗi buồn.
Khi hai vợ chồng đã bình tĩnh hơn, thì chồng tôi có khuyên tôi ngồi chờ để anh đi làm thủ tục nhưng tôi không muốn mà tôi muốn đi đến một phòng khám khác để khám lần nữa. Bởi khi ấy tôi thực sự chưa tin rằng con tôi đã không còn bên mình. Nhưng đi được mấy cây số tôi thấy bụng mình đau, đau từng cơn một toát mồ hôi kèm theo đó là có cái gì đó nó khó chịu ở bụng dưới. Lúc sau dừng lại thì tôi bị băng huyết, chồng tôi liền vội vàng đưa tôi vào bệnh viện gần nhất. Đó là bệnh viện Đa Khoa Hải Dương, tôi được các bác sỹ cứu chữa và cầm máu cho. Đến đây thì tôi không muổn kể nữa vì kể ra thì có lẽ sẽ không có ai muốn đọc và muốn nghe đúng không ạ?
Làm xong nghỉ ngơi sau 2 ngày thì tôi được xuất viện và tôi nghe loáng thoáng có người nói với chồng tôi rằng sau này có thể tôi sẽ khó có thai. Tôi rất buồn nhưng tôi cố gắng không để cho chồng tôi nhìn thấy kẻo không anh lại suy nghĩ nhiều hơn. Về nhà nghỉ dưỡng thì tôi cũng dần hồi phục nói thật là khoảng thời gian đó là khoảng thời gian căng thẳng và áp lực đối với tôi vô cùng. Tôi ở nhà nghĩ rất nhiều rằng tại sao em bé lại bỏ tôi đi rồi tôi đã làm điều gì sai hay sao mà cuộc đời lại trớ trêu với tôi như thế. Rồi tôi tâm sự với người bạn của mình để tìm được sự đồng cảm, cũng là để đỡ đau khổ hơn.
Khoảng một thời gian sau bạn tôi có khuyên tôi nên mua thuốc vitamin tổng hợp cho bà bầu Procare về uống, để lấy lại sức khỏe sau thời gian mệt mỏi và cũng là uống để ổn định hơn để chuẩn bị cho kế hoạch mang thai lần 2. Nghe lời khuyên của bạn tôi cũng có lên mạng tìm hiểu cũng như là tham khảo ở các quầy thuốc để được tư vấn về sản phẩm, giá cả và tác dụng thế nào.
Và tôi được biết đây là một sản phẩm rất tốt cho cho phụ nữ dự định mang thai và bà bầu. Thuốc bổ gồm 2 loại PM Procare và PM Procare Diamod, có tác dụng cung cấp các vi dưỡng chất quan trọng hỗ trợ cần thiết cho thai nhi trong bụng mẹ. Thuốc chứa axit folic một chất quan trọng đem lại sự phát triển cho bào thai, ngoài ra nó cũng cung cấp các axit béo Omega3 cùng các dưỡng chất cần thiết cho trẻ. Kèm với đó các thành phần của thuốc còn hỗ trợ cho sự phát triển của xương và khớp, tim mạch, chống oxi hóa và bù đắp các dưỡng chất thiếu hụt cho mẹ và em bé. Hàm lượng của thuốc chủ yếu là đáp ứng cho bà mẹ trước và khi mang thai và thuốc cũng được các chuyên gia dinh dưỡng khuyên nên dùng để em bé được phát triển toàn diện nhất trong bụng mẹ.
Thế là tôi đã mua một lọ PMProcare về uống để xem thế nào và sau khi dùng thuốc mình thấy thuốc rất tốt bởi thuốc không gây ra các tác dụng phụ cũng như là táo bón. Mà lại còn giúp cho tôi ăn ngon, ngủ ngon, ổn định về huyết áp và cơ thể thấy khỏe khắn hơn và thế là từ đó trở đi ngày nào tôi cũng uống một viên đều đặn.
Cuối cùng, trời không phụ người có lòng. Đến cuối năm 2014 thì tôi lại lấy lại được niềm hạnh phúc bởi sau bao nhiêu sự mong ngóng, chờ đợi và cả những giọt nước mắt khi màn đêm buông xuống. Vợ chồng tôi đã lấy lại được niềm vui và nỗi đau đã được xoa dịu đi bằng niềm hạnh phúc. Tất cả là nhờ sinh linh bé nhỏ đang hình thành và đang đến với vợ chồng tôi, phải nói là niềm vui như vỡ òa, hạnh phúc như nhân đôi mọi người ạ.
Lần này rút kinh nghiệm từ lần trước thì bản thân tôi và gia đình cũng đã cẩn thận hơn để tôi có một thai kỳ khỏe mạnh nhất. Từ tháng thứ 2 trở đi tôi bắt đầu có dấu hiệu ốm nghén, bắt đầu có cảm giác của một bà bầu thật sự, mệt mỏi, xấu xí và hay cáu gắt. Thời gian này tôi nghén lắm ăn gì là nôn ra cái ấy, ngửi thấy mùi đồ ăn là sợ đến cả nước tôi cũng không dám uống rồi cơ thể mệt nhoài khiến tôi không đủ sức để làm việc. Gia đình tôi thì bắt đầu muốn tôi xin nghỉ ở nhà để dưỡng thai cho cả mẹ và con. Vậy là tôi xin nghỉ ở nhà để chăm em bé và gia đình. Ở nhà tôi lên mạng tìm hiểu rồi hỏi kinh nghiệm của những người từng làm mẹ về chế độ ăn rồi làm sao để bớt ốm nghén trong thai kỳ và làm sao để thai nhi được hấp thụ chất dinh dưỡng nhiều nhất từ mẹ. Nhưng tình trạng ốm nghén của tôi không hề thuyên giảm kể cả khi hết 3 tháng đầu thai kỳ. May mà chỉ đến hết tháng thứ 6 thì tính trạng ốm nghén của tôi bắt đầu thuyên giản đi, tôi ăn được, ngủ được và cơ thể bắt đầu khỏe mạnh trở lại hơn. Tất nhiên là trong suốt khoảng thời gian đó tôi vẫn chăm chỉ và thường xuyên dùng thuốc vitamin dinh dưỡng cho mẹ bầu để thai nhi của tôi có thể được phát triển toàn diện nhất từ trong bụng mẹ.
Rồi cái ngày định mệnh ấy cũng đã đến ngày mà tôi được gặp em bé của tôi. Ngày mà sau bao ngày chờ đợi. Ngày mà sau bao lần cảm nhận được những cái nhô, cái đạp và cái trườn ở trong bụng. Ngày mà sau bao lần được ngắm con sau màn hình của máy siêu âm, ngày mà sau bao nhiêu cái xoa và cái vuốt ve. Ngày mà sau bao nhiêu cơn đau, cơn rặn, tiếng la hét và những giọt nước mắt rơi vì hạnh phúc và đau đớn, thì mẹ con tôi đã được gặp nhau vào lúc 06k35’ sáng ngày 22/10/2015 con nặng 3.7kg. Cơ thể con nhỏ bé như thiên thần, nước da của con hồng hào và nồng nàn mùi sữa, đôi môi con chúm chím cho lần đầu mẹ cho con ti, bàn tay con bé xíu như muốn ôm chặt lấy mẹ, mắt con sáng mà trong như một thiên thần bé nhỏ khi ấy mẹ chỉ muốn ngắm nhìn con và chìm đắm vào con không muốn dời!
Trộm vía từ khi sinh con ra con của mẹ mạnh khỏe, hay ăn, chóng lớn và đặc biệt là phát triển được toàn diện so vượt trội so với các bạn cùng lứa tuổi cả về thể trạng, chiều cao, cân nặng, sức đề kháng. Con rất năng động trong các trò chơi cũng như hoạt động thường ngày. Mẹ tin là nhờ có Vitamin dinh dưỡng cho mẹ bầu Procare mà con có thể phát triển được như vậy, nhờ có Procare mà đã mang đến cho mẹ một thiên thần bé nhỏ và rất đáng yêu.
Và qua đây tôi cũng xin gửi lời cảm ơn sâu sắc nhất đến nhãn hàng Procare đã mang đến cho mình một thai kỳ khỏe mạnh để có một cuộc vượt cạn thành công. Cảm ơn Procare đã luôn luôn đồng hành cùng với các mẹ bầu trong suốt thời gian mang thai, cảm ơn đã cho tôi cơ hội để chia sẻ, để có thể hồi nhớ lại những kỷ niệm về thời gian mang thai là một hành trình như thế nào và em bé của tôi phát triển ra sao, để lưu giữ lại những kỷ niệm đáng nhớ nhất và trân trọng nhất.